Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013
LÃNG ĐÃNG THU HÀ NỘI
Hà Nội ơi. Mỗi khi lòng xác xơ. Tôi vội vã trở về.... Với Hà Nội Mùa Thu của tôi
Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013
HOÀ BÌNH THÁNG 5-2013
Hồ thuỷ điện Hoà Bình
Một thời để nhớ,một thời trẻ trai của những chàng kỹ sư xây dựng cùng với hàng chục vạn công nhân đã cùng nhau xây dựng một kỳ quan vĩ đại.
Tự hào là những người xây dựng đã có những tháng năm tuổi trẻ thật lãng mạng và oai hùng
Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013
NON NƯỚC HÀ TIÊN
ĐÊM HÀ TIÊN
Trên cầu TÔ CHÂU
Cầu Tô Châu nhìn từ Thị xã Hà Tiên
Trên núi ĐÁ DỰNG-HÀ TIÊN
Vũng ĐÔNG HỒ
Bình Minh trên biển vũng ĐÔNG HỒ
Lang thang trong đêm HÀ TIÊN
Cột mốc 314.Điểm tận cùng của chữ S trên bản đồ VN.cột mốc cuối cùng trên đất liền giữa VN và CPC
Qua cửa khẩu Hà Tiên lang thang trên đất Căm Pu Chia
Đón hoàng hôn trên biển Mũi Nai Hà Tiên.
Thật hạnh phúc khi lần đầu tiên được đón hoàng hôn lặn về phía Biển
Một cổng làng trên đất Căm Pu Chia
Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013
Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013
MỘT VÒNG PHAN THIẾT
Đến với Phan Thiết những ngày giáp tết.Có dịp lang thang một vòng cái TP nhỏ xinh này,Quê hương của những trái Thanh Long và Mực một nắng.Chỉ có một ngày nên cũng không ra Mũi Né,chỉ quanh trong TP và bãi biển Đồi Dương.Đã nghe đâu đây cái hương vị của tết.Phan Thiết vẫn phảng phất một cái gì đó rất Miền Trung.Nắng và Cát.
Trước cổng trụ sở UBND tỉnh Bình Thuận
Mình chỉ biết mỗi cái tháp nước phía sau được chọn làm biểu tượng của Phan Thiết
Ta cứ lang thang trên phố,những chiếc cầu , nhưng con đường và những dòng kênh Ta cũng chẳng kịp biết tên.Mặc kệ tất cả chỉ biết rằng Mình đang có những phút giây được sống cùng Phan Thiết
Tượng đài Chiến Thắng ngay trung tâm Phan Thiết
Dường phố chuẩn bị đón xuân với những chợ hoa bên đường
Bãi biển Đồi Dương
Những hàng Dương xanh ngát tạo nên tên gọi cho bãi biển
Một ta,một bờ cát,một Biển và một chiếc thuyền thúng chơ vơ có đủ đua ta đến bến bờ của ƯỚC VỌNG
Biển muôn đời vẫn thế,Cho ta cảm xúc dạt dào nhưng những con sóng vỗ miệt mài quên ngày tháng.Biển đông vui trong những ngày lễ nhưng cũng nhiều khi cũng hoang vắng như bây giờ,chỉ có Ta và Biển,để cho Biển cảm nhận được rằng vẫn có một người luôn yêu Biển
Đêm hoang vu như là bờ cát vậy mà sao biển vẫn mơn man nhưng con sóng ngọt ngào.Cơn gió Biển làm cho lòng người thoáng chút bối rối bởi anh đèn heo hắt trong đêm
Tôi yêu cái màn đêm tĩnh lặng,đường phố đôi khi vội vã với những chiếc xe vụt qua.Đi về đâu mà cuộc đời hối hả vậy nhỉ.ĐÊM-thoáng bóng đèn vàng heo hắt, chẳng có ai kịp nghĩ suy về bản thân mình.
Quán cafe cũng chẳng có ai.Tất cả hình như chỉ dành cho Ta chút hương vị của Đêm Phan Thiết
Trở về thôi bởi ai cũng phải ngủ.Một ngày Phan Thiết với những cảm xúc dịu êm
Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013
MỘT THOÁNG CAO NGUYÊN LÂM ĐỒNG
Một vòng cao nguyên Lâm Đồng với những bạt ngàn màu xanh
Trên đường đi từ Đà Lạt lên Lâm Hà
Dừng chân ngang đường bên cây Đào Tiên
Thác VOI hùng vĩ
Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013
CHUYỆN CŨ MÀ VẪN MỚI
Ngày hôm qua Chủ nhật 20/1.Mình có dịp trò chuyện với chị Mai Thị Kim Hoàng làm trưởng dự ánParticipatory Community Development (Phát triển cộng đồng có sự tham gia của người dân) thuộc Tổ chức CARE.Đã từng tham giá 4 năm làm công việc như vậy nên có trao đổi rất nhiều về những kinh nghiệm mình đã trải qua.Nhân dịp đó Mình mới kể lại một kỷ niệm khó quên trong những năm tháng gắn bó với Miền Tây.
Trong một lần tổng kết cuối năm của dự án,mọi người tham gia rất vui,ăn nhậu vui vẻ.Không ngờ khi đó mọi thành viên trong dự án đều vui và không có khoảng cách,mọi người thấy thật gần nhau,từ giám đốc cho đến chị tạp vụ.Kết thúc buổi tiệc,chuẩn bị chuyển sang mục hai là đi hát KARAOKE Ngài đại diện cho quĩ tài trợ có xin mọi người được nói một lời ngắn ngủi và mong mọi người ủng hộ,mọi người vỗ tay rất nhiệt tình hưởng ứng.Ngài chỉ nói một câu:
"Chúng ta là con người nên ai cũng đều mong có được những giây phút tiệc tùng vui vẻ như thế này.Đó là nhu cầu chính đáng.Nhưng chúng ta lại là những người làm công tác thiện nguyện,cho nên chúng ta mỗi khi tổ chức những buổi tiệc tùng vui vẻ thế này,Tôi xin các bạn bớt đi một phần chi tiêu,bớt đi một chút thời gian để chúng ta có thể tự làm được những điều tốt đẹp cho chính những thành viên của chúng ta(mọi người khi đó hiểu ngay là Ngài ám chỉ đến cô tạp vụ).Làm được điều này Tôi tin chắc các bạn sẽ còn vui hơn nữa".
Tất cả mọi người vỗ tay tán thưởng và đề xuất không đi hát Karaoke nữa mà dành số tiền đó để ủng hộ cho cô tạp vụ.Tất cả mọi người bèn kéo nhau về nhà trọ của cô tạp vụ và khi cô tạp vụ dẫn đến nhà thì cô ấy bật khóc.Nước mắt của hạnh phúc.
Khi ra về tất cả thành viên đều rất vui, vui lắm chứ,vui như chưa bao giờ vui như vậy.
Cuộc sống SG luôn phát triển nhanh cuốn theo tất cả chúng ta đều bị cuốn vào vòng quay đó.Có những giá trị thật và có những giá trị ảo làm cho chúng ta bị áo tưởng,chúng ta tốn rất nhiều thời gian và tiền bạc để tiêu tốn vào những ảo tưởng đó và chính những bữa tiệc vô nghĩa lại làm cho ai đó càng tự thêm huyễn hoặc mình.
Niềm vui và hạnh phúc có khi đến với mình từ những điều giản dị.Chính những điều giản dị đó đã làm tôn lên chính bản thân ta giá trị của mình.GIÁ TRỊ NHÂN VĂN.
Mỗi khi nhớ lại kỷ niệm cũ,mà sao mắt ta vẫn cay sè.
Mùa Xuân ơi
Trong một lần tổng kết cuối năm của dự án,mọi người tham gia rất vui,ăn nhậu vui vẻ.Không ngờ khi đó mọi thành viên trong dự án đều vui và không có khoảng cách,mọi người thấy thật gần nhau,từ giám đốc cho đến chị tạp vụ.Kết thúc buổi tiệc,chuẩn bị chuyển sang mục hai là đi hát KARAOKE Ngài đại diện cho quĩ tài trợ có xin mọi người được nói một lời ngắn ngủi và mong mọi người ủng hộ,mọi người vỗ tay rất nhiệt tình hưởng ứng.Ngài chỉ nói một câu:
"Chúng ta là con người nên ai cũng đều mong có được những giây phút tiệc tùng vui vẻ như thế này.Đó là nhu cầu chính đáng.Nhưng chúng ta lại là những người làm công tác thiện nguyện,cho nên chúng ta mỗi khi tổ chức những buổi tiệc tùng vui vẻ thế này,Tôi xin các bạn bớt đi một phần chi tiêu,bớt đi một chút thời gian để chúng ta có thể tự làm được những điều tốt đẹp cho chính những thành viên của chúng ta(mọi người khi đó hiểu ngay là Ngài ám chỉ đến cô tạp vụ).Làm được điều này Tôi tin chắc các bạn sẽ còn vui hơn nữa".
Tất cả mọi người vỗ tay tán thưởng và đề xuất không đi hát Karaoke nữa mà dành số tiền đó để ủng hộ cho cô tạp vụ.Tất cả mọi người bèn kéo nhau về nhà trọ của cô tạp vụ và khi cô tạp vụ dẫn đến nhà thì cô ấy bật khóc.Nước mắt của hạnh phúc.
Khi ra về tất cả thành viên đều rất vui, vui lắm chứ,vui như chưa bao giờ vui như vậy.
Cuộc sống SG luôn phát triển nhanh cuốn theo tất cả chúng ta đều bị cuốn vào vòng quay đó.Có những giá trị thật và có những giá trị ảo làm cho chúng ta bị áo tưởng,chúng ta tốn rất nhiều thời gian và tiền bạc để tiêu tốn vào những ảo tưởng đó và chính những bữa tiệc vô nghĩa lại làm cho ai đó càng tự thêm huyễn hoặc mình.
Niềm vui và hạnh phúc có khi đến với mình từ những điều giản dị.Chính những điều giản dị đó đã làm tôn lên chính bản thân ta giá trị của mình.GIÁ TRỊ NHÂN VĂN.
Mỗi khi nhớ lại kỷ niệm cũ,mà sao mắt ta vẫn cay sè.
Mùa Xuân ơi
Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013
CÔN ĐẢO-CHUYỆN CHƯA KỂ
XIN CHÀO CÔN ĐẢO
CÂY THỊ TRĂM TUỔI
Hai mố cầu Ma Thiên Lãnh không bao giờ được hoàn thành.Chiếc cầu và con đường lên núi Chúa đã biết bao nhiêu Con Người đã ngà xuống
Con đường chạy ngang qua Trại chính của Côn Đảo với những cây Bàng trăm tuổi,đường phố ở đây sạch sẽ không một cọng rác,an ninh tuyệt đối nên ban đêm xe máy của người dân ít khi mang vào trong nhà
CỔNG NGHĨA TRANG HÀNG DƯƠNG
Tôi thắc mắc là tại sao không gọi là nghĩa trang liệt sỹ thì được giải thích là nơi đây còn chôn cả tù thường phạm và qua bao nhiêu năm tháng cũng không phân biệt được đâu là mộ của tù chính trị hay thường phạm
ĐÊM CÔN ĐẢO
trầm sâu và u tịch với tiếng sóng biển
ĐƯỜNG VÀO HÀNG DƯƠNG
CÓ MỘT HỒ SEN NHƯ THẾ NỞ MUỘN
ĐÊM BÊN TƯỜNG NHÀ TÙ CÔN ĐẢO
BIỂN CÔN ĐẢO
NHÀ LƯU NIỆM CHỊ VÕ THỊ SÁU.
Nơi đây Chị SÁU đã từng ở trước khi chị bị sử bắn
BIA TƯỞNG NIỆM NHỮNG TÙ NHÂN ĐÃ NGÃ XUỐNG VÌ MA THIÊN LÃNH
Phía sau là núi CHÚA
ĐỀN THỜ BÀ PHI YẾN
Là vợ của chúa Nguyễn Ánh.khi Nguyễn Anh chạy ra Côn Đảo đã giam bà Phi Yến ở đảo(giờ đây gọi là núi Bà) vì Bà đã can ngăn Nguyễn Ánh không nên cầu binh của Thái Lan.Bà đã tuẫn tiết ở đây vì bị một tên hầu định làm nhục.
MIẾU THỜ HOÀNG TỬ CẢNH
Là con của Chúa Nguyễn Anh và bà Phi Yến,trên đường chạy đi cầu binh Chúa mang hoàng tử đi theo,nhưng vì Hoàng tử nhớ mẹ nên cứ khóc hoài,sợ bị lộ,Chúa Nguyễn đã thả hoàng tử xuống biển,Xác Hoàng tử trôi vào đó và người dân đem chon và lập miếu thờ
Bên trong CHUỒNG CỌP
CÔNG TRẠI GIAM CHUỒNG CỌP-TRẠI PHÚ CƯỜNG
ĐÊM TRÊN CẦU TÀU 914
Nghe thấy lạnh và âm u như là những linh hồn vẫn phảng phất đâu đó
MÔT CHỊ VÕ THỊ SÁU
Có hai chiếc bia ở hai bên.chiếc bên trái là bia của những người tù tự làm,sau đó vì Cô SÁU linh quá nên đích thân vợ của tỉnh trưởng BÀ RỊA đích thân làm tấm bia bằng đá cẩm thạch(bên phải),sau giải phóng Mộ của Cô được tu tạo lại nhưng cả 2 chiếc bia mộ cũ vẫn được giữ nguyên.
Mọi người thường ra mộ của Chị đúng vào lúc 12h đêm để dâng hương
NHÀ TÙ PHÚ HOÀ -CÔN ĐẢO
MỘ CỤ VÕ AN NINH
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)