Đến với Phan Thiết những ngày giáp tết.Có dịp lang thang một vòng cái TP nhỏ xinh này,Quê hương của những trái Thanh Long và Mực một nắng.Chỉ có một ngày nên cũng không ra Mũi Né,chỉ quanh trong TP và bãi biển Đồi Dương.Đã nghe đâu đây cái hương vị của tết.Phan Thiết vẫn phảng phất một cái gì đó rất Miền Trung.Nắng và Cát.
Trước cổng trụ sở UBND tỉnh Bình Thuận
Mình chỉ biết mỗi cái tháp nước phía sau được chọn làm biểu tượng của Phan Thiết
Ta cứ lang thang trên phố,những chiếc cầu , nhưng con đường và những dòng kênh Ta cũng chẳng kịp biết tên.Mặc kệ tất cả chỉ biết rằng Mình đang có những phút giây được sống cùng Phan Thiết
Tượng đài Chiến Thắng ngay trung tâm Phan Thiết
Dường phố chuẩn bị đón xuân với những chợ hoa bên đường
Bãi biển Đồi Dương
Những hàng Dương xanh ngát tạo nên tên gọi cho bãi biển
Một ta,một bờ cát,một Biển và một chiếc thuyền thúng chơ vơ có đủ đua ta đến bến bờ của ƯỚC VỌNG
Biển muôn đời vẫn thế,Cho ta cảm xúc dạt dào nhưng những con sóng vỗ miệt mài quên ngày tháng.Biển đông vui trong những ngày lễ nhưng cũng nhiều khi cũng hoang vắng như bây giờ,chỉ có Ta và Biển,để cho Biển cảm nhận được rằng vẫn có một người luôn yêu Biển
Đêm hoang vu như là bờ cát vậy mà sao biển vẫn mơn man nhưng con sóng ngọt ngào.Cơn gió Biển làm cho lòng người thoáng chút bối rối bởi anh đèn heo hắt trong đêm
Tôi yêu cái màn đêm tĩnh lặng,đường phố đôi khi vội vã với những chiếc xe vụt qua.Đi về đâu mà cuộc đời hối hả vậy nhỉ.ĐÊM-thoáng bóng đèn vàng heo hắt, chẳng có ai kịp nghĩ suy về bản thân mình.
Quán cafe cũng chẳng có ai.Tất cả hình như chỉ dành cho Ta chút hương vị của Đêm Phan Thiết
Trở về thôi bởi ai cũng phải ngủ.Một ngày Phan Thiết với những cảm xúc dịu êm