Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

THÁNG TƯ ƠI


Mùa Hạ lao xao gọi về
Tháng tư ơi-Hoa gạo còn đỏ cháy?
Người ơi, Người gọi nhau da diết
Chỉ thấy hư vô vọng lại hạt nắng rơi.

Tháng Tư rồi,gọi đến tháng 5
Gọi tiếng ve kêu gọi hoài,Hạ đến
Bầu trời trong xanh như chưa từng có Bão
Mênh mang tiếng gọi tháng tư ơi.

Một cánh cò chảng vảng chiều hôm
Nghe thảng thốt-nốt trầm từ sâu thẳm
Nỗi nhớ ru ai ru hoài ru mãi
Một kiếp người-như cánh vạc bay.

Tháng Tư về,nghe gió gọi à ơi
Giấc ngủ trưa,mơ về thời xưa cũ
Cánh diều bay,Chơi bi,đánh đáo
Đêm hè,nghe Ngoại kể chuyện ...Ngày xưa.

Tháng Tư về nghe côi cút nắng rơi
Chiều câm lặng,tách cà phê bỏ dở
Ai đi ngang,ai nhớ ai ai nhìn lại 
Một Tháng Tư chầm chậm đến vô tình.



Viết sau cơn Bão số 1  03/4/2012







1 nhận xét:

  1. Nguyễn Minh Tuấn kể rằng:
    Nhớ khi xưa mỗi khi nghịch ngợm thì lại nghe Mẹ chửi:
    Đẻ con khôn mát LỒN BÀ rười dượi
    Đẻ con dại .thảm hại cái LỒN BÀ,
    các cụ ngày xưa sao lại có nhưng câu đồng dao giản dị như vậy mà theo ta đi hết 1 kiếp người!
    Không biết Mẹ của Nguyễn Minh Tuấn đang mát rười rượi hay đang thảm hại?! Tội nghiệp cái mụ đã sinh ra Nguyễn Minh Tuấn

    Trả lờiXóa