Ru mãi ngàn năm dòng tóc em buồn
Bàn tay em năm ngón ru trên ngàn năm
Trên mùa lá xanh ngón tay em gầy
Nên mãi ru thêm ngàn năm
Ru mãi ngàn năm từng phiến môi mềm
Bàn tay em trau chuốt thêm cho ngàn năm
Cho vừa nhớ nhung có em giỗi hờn
Nên mãi ru thêm ngàn năm
Thôi ngủ đi em, mưa ru em ngủ
Tay em kết nụ, nuôi trọn một đời
Nuôi một đời người
Mùa xuân vừa đến xin mãi ăn năn mà thôi...
Ru mãi ngàn năm từng ngón xuân nồng
Bàn tay em năm ngón anh ru ngàn năm
Giận hờn sẽ quên
Dáng em trôi dài trôi mãi trôi trên ngàn năm...
Ru mãi ngàn năm vừa má em hồng
Bàn tay đưa anh đến quê hương vàng son
Vào trời lãng quên
Tóc em như trời xưa đã qua đi ngàn năm...
Còn lời ru mãi vang vọng một trời
Mùa xanh lá vội ru em miệt mài
Còn lời ru mãi, còn lời ru nầy
Ngàn năm ru hoài, ngàn đời ru ai
Hình chụp hay lắm...
Trả lờiXóaChậc..chậc..loãng moạn ghê ta. Anh Tuấn đang ru ai thế hử?
Trả lờiXóaThay anh chup hinh voi chau thay hanh phuc. Chuc hai bo con nam moi an lanh hanh phuc anh nhe
Trả lờiXóaCon gái giống bố , câo rõ là cao !
Trả lờiXóaNguyễn Minh Tuấn kể rằng:
Trả lờiXóaNhớ khi xưa mỗi khi nghịch ngợm thì lại nghe Mẹ chửi:
Đẻ con khôn mát LỒN BÀ rười dượi
Đẻ con dại .thảm hại cái LỒN BÀ,
các cụ ngày xưa sao lại có nhưng câu đồng dao giản dị như vậy mà theo ta đi hết 1 kiếp người!
Không biết Mẹ của Nguyễn Minh Tuấn đang mát rười rượi hay đang thảm hại?! Tội nghiệp cái mụ đã sinh ra Nguyễn Minh Tuấn