Những ngày cuối của năm cũ đang dần trôi,Hôm qua còn tấp nập hối
hả,hôm nay thấy im ắng đến nghẹn lòng,những cánh cửa khoá trái,chẳng còn cái âm
thanh hỗn tạp của 1 cuộc sống,chỉ còn cái lặng im của những mái tole,của những
ô cửa.Phương nam chiều cuối năm,ngồi lặng im bên ly cafe,lòng tự hỏi mình:Năm
qua có lỗi với ai không?năm qua có điều gì mình làm mà khiến ta phải hối
hận.Chiều cuối năm thướng ám ảnh tôi bởi những bàn chân cuống cuồng,bịn rịn nơi
bến xe đò.Mảnh đất hội tụ của những mảnh đời mưu sinh,cứ Tết đến thì ai nấy
cũng vội vã tìm đường trở về quê cũ,bỏ lại những con đường thưa thớt khác hản8
ngày thường.
Phương nam gần tết,loay hoay trong thương nhớ xa vời,mình nhớ
những mảnh đời lấm láp nơi dãy nhà tập thể,nhưng mảnh đời luôn cùng tôi nhọc
nhằn năm tháng,những chuyến xe đò chộn rộn.Tôi cố nghĩ để hiểu 1 điều:tại sao
những con người luôn lầm lũi trong công việc mà sao họ có thể cười nói rôm rả
khi hỏi nhau ngày về quê.Cái nghịch cảnh giữa đồng lương bèo
bọt nhưng họ lại luôn sẵn sàng trả giá thật mắc bởi giá vé ngày tết để trở
về?
Sắp cạn 1 năm,nỗi nhớ rì rầm như làn khói bếp đang bay lên từ
những ngôi nhà,những khuôn mặt rạng ngời không che nổi vết nhằn hằn trên khuôn
mặt,câu trả lời hồn nhiên như là cuộc đời vốn dĩ đã vậy:Khổ riết quen rồi.Vậy
đấy,người ta có thể quen được sống sung sướng chứ ai quen được nghèo khó,những
câu hỏi cứ vang lên trong tôi.
Chợt nhớ chuyện Tấm cám mà Bố thường kể
ngày xưa,nhưng bao giờ Bố cũng kết thúc khi cô Tấm lấy được hoàng tử,chưa bao
giờ Bố kể đoạn kết nên mình luôn nghĩ chuyện cổ tích chỉ có vậy và mình luôn
hình dung 1 cô tấm thảo hiền,rồi sau này biết được đoạn kết câu chuyện:cô Tấm
lập mưu dội nước sôi vào người em và làm mắm gửi cho dì ghẻ,mình thường ớn lạnh
khi ai đó nhắc tên cô Tấm dịu hiền.
Miên man dòng sông hôm nay cũng như chậm
lại.Lãng đãng chút se lạnh sớm mai,chút hanh vàng buổi trưa,những bụi vạn thọ
và nhưng chậu mai đang theo những chiếc xe máy hối hả về những nếp nhà,nơi ấy
Mùa xuân đang chờ trước cửa,nhưng hy vọng,những khát khao yêu thương,những lời
thì thầm của người thương đang theo Mùa xuân mang đến cho mọi nhà.
Mùa xuân ơi-Tình yêu của tôi ơi....
Trong cuộc sống ai cũng mắc sai lầm. Sai lầm đó có thể xảy ra trong từng ngày, từng giờ....thậm chí trong từng phút. Có những sai lầm ngay sau đó tự b..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét