Phương nam mùa này tươi đẹp làm sao,những cơn
mưa làm dịu khát cả cuộc đời.Làn gió mới thổi dọc con sông mang đến cho ta cảm
giác của mùa thu đang về.
Hạ ơi,mùa Hè ơi,nhưng nổi sôi,những ồn
ào,những khát khao căng tròn trong lồng ngực,những nụ cười lấp lánh sau vành
nón che nghiêng.Chị công nhân cũng không dấu nổi nụ cười rạng rỡ,có gì vui vậy
ta???
Một sớm mai bắt đầu bằng những dịu êm của đất
và trời,những chiếc lá rớt xuống đường vẫn còn sũng ướt giọt mưa đêm.bầu trời
và con đường như là tinh khôi hơn,gần gũi hơn với bàn chân bước qua.
Vọng nghe câu hát:Anh là mùa thu-cho em mơ màng.....sao tha thiết thế.lòng tự hỏi
sao Mùa thu không làm bờ vai để em nương tựa????mà chỉ làm cho em mơ
màng......chợt thấy tác giả thật là sâu sắc.Chỉ có những giấc mơ mới là mãi
mãi.để cho hình bóng của chàng trai mãi mãi như là hình bóng của buổi ban đầu
trong trái tim của nàng.
Hạ ru ta những dịu êm của cơn mưa mùa Hạ.Để cho
ta bỗng thấy mình trẻ thơ đến vô cùng,cái cảm giác được chạy dưới trời mưa,nô
đùa theo những chiếc lá đang cuốn theo dòng nước bên đường mà trong tiềm thức
của ta đó không phải là chiếc lá,mà đó là những chiến hạm đang oai hùng vượt
qua thác lũ.Tuổi thơ với những suy tưởng thật là lãng mạng.
...Chợt thấy vui như
trẻ thơ...Lòng ta bỗng như trẻ nhớ nhà,từ những phố khuya tôi về..
Em ru gì cho Anh???
Anh ru gì cho Em???
- Ru nhau từ thuở xanh đầu..Đến khi bạc tóc vẫn chờ lời ru....
- Bình luận riêng