Cảm giác thời gian
thật là nặng nề,những nỗi bồn không biết gọi tên cứ len lén trong tâm
hồn,Chẳng biết vì sao mà các Cụ ngày xưa cứ ví:"tối như đêm 30" và tháng
chạp gọi là tháng CỦ MẬT.Phải chăng khoảng thời gian này luôn là
nỗi ám ảnh và nặng nề nhất trong năm.
Đêm-cái
khoảng thời gian thật là ngắn tong giấc ngủ nhưng lại thật dài cho những
ai con thao thức.Bóng người lượm ve chai ngoài đường với tiếng xe kẽo
kẹt nghe sao mà thê lương thế.
Chiều tối
nhận được tin nhắn của thằng bạn báo tin Thày Cương dạy môn lý hồi học
lớp 9 đã mất và thông báo rằng hội học sinh HT khoá 74-77 sẽ đến viếng
thày ở 125 Phùng Hưng ngày 19/1.Mình cũng chỉ biết vậy thôi chứ dịp này
làm sao mà mua vé máy bay được để ra viếng thày được.Cuộc đời với tất
cả đều có mẫu số chung như vậy đấy,nghe sao mà buồn thế,Ngày ấy thày là
thày giáo trẻ và dạy rất giỏi,tuy nhiên giữa mình và Thày lại có kỷ niệm
không biết gọi là vui hay buồn nhưng mỗi khi gặp lại lũ bạn cũ mọi
người lại nhắc đến và cùng cười vỡ bụng.Cũng chỉ tại tính hiếu động của
tuổi trẻ nên mình mới có hành động dại dột như vậy hay tại tính thày
hài ước nên mình lại "manh động " như vậy????/để mà mãi đến kỳ kết nạp
vớt năm lớp 10 mình mới được kết nạp vào Đoàn(ngày ấy mà không được kết
nạp vào đoàn thì coi như cánh cổng vào trường đại học sẽ đóng vĩnh
viễn,khi ấy sẽ là thảm hoạ)
Nhiều cảm xúc
cứ đan xen trong ta,hình như có pha chút tủi hờn như con trẻ.Cuộc sống
là vậy hay tại cuối năm,cái không không gian ấy làm cho ta chới
với,những đức tin vẫn sống trong ta và luôn cùng ta.Vậy mà ta vẫn có gì
tiếc nuối,tiếc cho niềm tin của mình hay là ta thương cho bản thân.
Đêm
vẫn trôi trong tiếng thở dài của gió.chút gió hoang hoải ngoài đường
không mang nổi cái lành lạnh của phương Bắc để mà ru ta qua đuọc nỗi
khắc khoải.
Niềm tin: đó chính là nền tảng của
mọi mối quan hệ,khi ta đã nghi ngờ ai đó thì là lúc ta đã không còn tin
vào chính mình.Chính niềm tin đã làm ta đẹp lên trong nhau.
Ngày
xuân đang cận kề trong từng câu nói,từng con người đang hối hả trên con
đường trở về làm nên cuộc di trú khổng lồ có vẻ mâu thuẫn với những bàn
tay đang nhẫn nại đếm những đồng bạc lẻ và được vuốt lại thật tỉ mỷ
,gói bọc thật kỹ như là gửi gắm vào đó những tình cảm tưởng như mơ hồ
nhưng lại thật gần gũi biết bao
Đêm- không gian như đọng lại,đưa tâm hồn ta về chốn hư không.
- Bình luận riêng
- Bình luận riêng
- Tặng anh bức ảnh này để nhớ lại một thời nghịch ngợm (như anh)nhé! Người phụ nữ là Thủy đó. Thủy đứng với học trò lớp chủ nhiệm mùa hè năm 2011.Trả lời nhận xét này
- Cháu NHẬT HẢI sang chúc tết muôn ông trẻ NGUYỄN MINH TUẤN nè Năm mới kính mến chúc ông trẻ phát lôc phát tài - an khang thịnh vượng vạn sự như ý !Trả lời nhận xét này
- chúc NGUYỄN MINH TUẤN năm mới an khang thịnh vượng nhé. CNTrả lời nhận xét này
- Tặng anh bình hoa Cát tường đón năm mới, và nhánh Lan rừng nữa nè.Trả lời nhận xét này
- Bình luận riêng