Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Phôi Pha


Ôm lòng đêm
Nhìn vầng trăng mới về
Nhớ chân giang hồ
Ôi phù du
Từng tuổi xuân đã già
Một ngày kia đến bờ
Đời người như gió qua

Không còn ai
Đường về ôi quá dài
Những đêm xa người
Chén rượu cay
Một đời tôi uống hoài
Trả lại từng tin vui
Cho nhân gian chờ đợi

Về ngồi trong những ngày
Nhìn từng hôm nắng ngời
Nhìn từng khi mưa bay
Có những ai xa đời quay về lại
Về lại nơi cuối trời
Làm mây trôi

Thôi về đi
Đường trần đâu có gì
Tóc xanh mấy mùa
Có nhiều khi
Từ vườn khuya bước về
Bàn chân ai rất nhẹ
Tựa hồn những năm xưa.















4 nhận xét:

  1. Em chào anh ! nhà mới khang trang quá , em rất thích câu nói này trên blog của anh :
    "Chiều hoang hoải dấu chân người phiêu lãng. Bước phong trần,ru những ước mơ xa"

    Trả lờiXóa
  2. hihi...nhà đẹp mà còn sang nửa,tân gia hoằnh tráng lun nghe anh ?...

    Trả lờiXóa
  3. HH lang thang ghé vào nhà - MTuấn cài đặt lại lời COM đi bởi mọi người gửi COM lại cứ phải nhập mã xác nhận có lúc nhập 3 lần mà hông gửi được. Vào Thiết kế/ bấm vào bài đăng và nhận xét/ chọn (không)ở mục Hiện thị xác minh từ để mọi người gửi lời COM được dễ hơn - Đêm ấm nồng nhé

    Trả lờiXóa
  4. Nguyễn Minh Tuấn kể rằng:
    Nhớ khi xưa mỗi khi nghịch ngợm thì lại nghe Mẹ chửi:
    Đẻ con khôn mát LỒN BÀ rười dượi
    Đẻ con dại .thảm hại cái LỒN BÀ,
    các cụ ngày xưa sao lại có nhưng câu đồng dao giản dị như vậy mà theo ta đi hết 1 kiếp người!
    Không biết Mẹ của Nguyễn Minh Tuấn đang mát rười rượi hay đang thảm hại?! Tội nghiệp cái mụ đã sinh ra Nguyễn Minh Tuấn

    Trả lờiXóa