Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

MÙA VU LAN 2010


Mùa Vu đã đến rồi,Ta lại như đứa trẻ hớn hở lên Chùa-Năm nay mình không còn cái cảm giác 1 chút tủi hờn mỗi khi Mùa Vu Lan về nữa,bao năm rồi nhỉ,có phải chăng khi ta 50 ta mới hiểu nỗi lòng của Cha Mẹ,để hôm nay ta mới dọn sạch lòng mình,để mà vui sướng cài lên ngực 1 bông hồng đỏ thắm như khoe với thiên hạ rằng Ta là người còn có Mẹ ở trên cõi đời này.Bao năm phiêu bạt,bao nhiêu đắng cay hay vui sướng đã trải qua,bao mùa nước nổi và bao mùa gió chướng đã thổi ngang đời mình,những cánh hoa Điên diền vẫn vàng theo dòng nước mà ko làm cho ta quên được từng nhành hoa cúc bên hiên nơi quê cũ mỗi độ thu sang.Mùa Vu Lan năm nay thật vui-ta cũng thấy như mọi người đều hân hoan trong mùa vu lan.Nhớ lần rồi ra Bắc-thấy Mẹ đã già,mái tóc bạc trắng,Mẹ vẫn cười khi con trở về,Mẹ vẫn nấu cho con những món ăn mà con thích,Mẹ vẫn vui khi con chọc Mẹ,những phút giây bên Mẹ ta mới cảm nhận được cái hạnh phúc của những đứa con vẫn còn Mẹ hiện hữu ở trên đời.Con từng có lỗi với Mẹ-Mẹ ơi,tại vì cuộc sống làm con có lúc buồn thật nhiều,trên những nẻo đường phiêu bạt nhọc nhằn,cái cảm giác tủi thân luôn làm mờ đi ý trí của con,cái cảm giác đó đã khiến cho con 1 chút suy nghĩ hờn giận Mẹ,cũng có thể con luôn suy nghĩ và ngầm so sánh Mẹ với Bố nên con có đôi khi thiếu kính trọng Mẹ-Nhhưng con của Mẹ đã hiểu ra rồi-Mẹ có quyền và có nhiều quyền hơn nữa để mà Mẹ được sống như những gì Mẹ thích bởi vì Mẹ cùng từng nhọc nhằn nuôi chúng con khôn lớn.
Mẹ-Nhân Mùa vu lan này,Mẹ hay tha thứ cho con nhé,để con có được nhiều ngày trở về vui với Mẹ,mảnh đất nơi này cho con nhiều thứ nhưng ko thể cho con 1 tình Mẫu tử-không phải là con phụ bạc miệt đât nơi con đang sống,con biết,nơi này mới thật là của con.Mùa vu lan con vẫn lên chùa Vĩnh Nghiêm-ngôi chùa của các bậc tiền nhân đã dựng lên để nhỚ về đất Bắc-Nhìn về phướng Bắc xa xôi-nơi đó là MẸ
AI CÒN MẸ XIN ĐỪNG LÀM MẸ KHÓC




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét